Tháng 10, tháng của mùa thu với những cơn gió heo
may se lạnh, của những tia nắng vàng óng ả trong buổi sáng sớm tinh khôi. Bước
chân ra đường, ta sẽ cảm nhận được không khí giao mùa rõ rệt: sáng lành lạnh,
trưa hanh nắng. Khi ấy, người ta lại xách balo lên, du ngoạn trên những cung đường
xuyên xứ sở, tìm về những vùng đất đặc trưng cho vẻ đẹp tháng Mười. Và hôm nay
điểm đến của chúng ta là Hà Giang – xứ sở hoa tam giác mạch
Cách Hà
Nội gần 300 km, Hà Giang - tỉnh cực Bắc của đất nước Việt Nam, Hà Giang là một
tỉnh vùng cao giàu bản sắc văn hoá, với hơn 20 người dân tộc người sinh sống.
Tháng Mười
về là phải đến Hà Giang, đó là tâm niệm trong lòng của những kẻ đam mê xê dịch.
Hà Giang mùa này đẹp lắm, dường như cái vẻ khô cằn của cao nguyên đá chẳng còn
hiện diện mà thay vào đó là một bức họa thiên nhiên tuyệt
mĩ khiến người ta phải đắm say.
Hà Giang tháng Mười có những cánh đồng
tam giác mạch trải dài tới ngút ngàn, chẳng hiểu vì sao cái loài hoa dịu dàng mỏng
manh ấy lại có thể bám trụ trên cái mảnh đất khô cằn của miền địa đầu tổ quốc.
Tam giác mạch ẩn trong mình cái sức sống tiềm tàng của loài hoa dại, âm thầm chắt
chiu từng dưỡng chất của đất trời rồi nở bung hồng rực một góc trời, đẹp tới
nao lòng.
Dường như ở bất cứ nơi đâu người ta
cũng đắm mình trong cảnh sắc mê người của hoa tam giác mạch, hoa nở thành những
cánh đồng nơi thung lũng, hoa chênh vênh nơi sườn núi, đôi khi lại nấp mình sau
kẽ đá, rồi e ấp thẹn thùng bao quanh những căn nhà trình tường nơi bản làng mộc
mạc hoang sơ.
Không chỉ có thế, Hà Giang những
ngày tháng Mười còn có nhiều điều thi vị lắm. Đó là cảm giác đứng trên cung đường
đèo Mã Pí Lèng, ôm trọn Hà Giang một cõi, kìa dòng Nho Quế hiền hòa uốn lượn dưới
chân đồi, kìa những thửa ruộng bậc thang xanh mơn mởn, xa xa là làn khói lam
chiều đang hững hờ buông trên những vách nhà đơn sơ nơi vách núi, thấp thoáng
đâu đó là đàn gia súc nhởn nhơ gặm cỏ bên đường. Thật hùng vỹ những cũng thật
nên thơ, mang cái hồn riêng đầy dung dị.
Còn cột cờ Lũng Cú, còn núi đôi Quảng
Bạ, còn dinh thự Vua Mèo, còn có những buổi chợ phiên in đậm màu sắc của đồng
bào dân tộc Mông trắng, Mông đen, Mèo, Tày,... Tất cả đều mang một sắc màu rất
khác trong những ngày tháng Mười se se lạnh.
Nhận xét
Đăng nhận xét